Giữa những ngày trời chuyển đông, Côn Sơn hiện lên như một miền xanh dịu, nơi bãi rễ len lỏi dưới rừng thông tạo thành vẻ đẹp níu chân du khách.
Bãi rễ rộng 15 ha ở phường Trần Hưng Đạo đã trở thành điểm check-in đầy mê hoặc của du khách.
Những vạt rễ níu chân du khách
Mỗi năm, khi những cơn gió heo may bắt đầu khẽ thổi, chị Trần Thị Kiều Anh (phường Hải Dương) lại cùng bạn bè tìm về Côn Sơn để được hít thở không khí trong veo của rừng và đứng giữa những luống rễ mướt mắt. “Ở đây tuy không có nhiều dịch vụ nhưng rất mát, cảnh lại đẹp, hoang sơ”, chị Phượng nói, mắt dõi theo những vạt rễ xanh xanh, vàng vàng gợn sóng dưới nắng chiều.
Cây rễ (hay còn gọi là thanh hao, Kim Sa Tùng) vốn bình dị, thân mảnh, lá kim nhỏ như sợi chỉ. Ấy vậy mà khi trồng thành đồng rộng, cây mang vẻ đẹp mềm như lụa, loang ra những dải xanh mượt dưới nắng. Những luống rễ nằm xen kẽ dưới tán thông già, nắng xuyên qua kẽ lá rọi xuống tạo nên những dải sáng vàng óng, khiến cả cánh đồng như lung linh trong ánh sớm.
Cây rễ là loài cây lá kim được người nông dân trồng để làm chổi.
Giữa dòng người tìm đến Côn Sơn, chị Trần Minh Hạ, một du khách trẻ từ Hà Nội thích thú cảm giác ngồi trên bãi cỏ cạnh rễ, nhắm mắt, hít thật sâu, để gió rừng và mùi hương đất len lỏi trong từng kẽ mũi. Chị bảo, ở quê chị cũng có cây này nhưng mọc rải rác trên núi. Không nghĩ khi trồng thành cả cánh đồng lại đẹp đến thế.
Thời điểm này, sắc xanh của rễ, vàng óng của nắng và màu nâu của đất hòa làm một, khiến bãi rễ như một tấm thảm tự nhiên trải dài dưới chân rừng thông. Gió nhẹ từ rừng thổi qua từng luống, làm cho những ngọn rễ lắc lư như đang nhảy theo nhịp điệu riêng, mang lại cảm giác bình yên, nhẹ nhõm đến lạ thường.
Cuối tháng 9 âm lịch là thời điểm rễ đẹp nhất, cao vừa độ, xanh tốt, chuẩn bị cho mùa thu hoạch.
Truyền thuyết cũ và những người giữ mùa rễ
Bãi rễ dưới rừng thông Côn Sơn gắn với truyền thuyết “Ông trồng thông, bà cấy rễ”. Cụ Tư đồ Trần Nguyên Đán, khi về trí sĩ tại Côn Sơn – Kiếp Bạc, ngày ngày cụ ông trồng thông trên núi Côn Sơn, còn cụ bà cấy cây rễ phủ khắp vùng đất hoang sơ dưới chân núi.
Một người chăm núi, một người phủ đất, qua trăm năm, rừng thông và bãi rễ hòa vào nhau, tạo nên một Côn Sơn trầm mặc mà dịu dàng.
Ngày nay, những người dân tiếp nối công việc ấy, họ vừa gìn giữ cây rễ, vừa góp phần tạo nên cảnh sắc mê đắm. Cánh đồng rễ rộng khoảng 15 ha, trong đó gần 3 ha của ông Nguyễn Văn Khiêm (tổ dân phố Tiên Sơn, phường Trần Hưng Đạo) là đẹp nhất, bởi nằm ở vị trí dưới tán thông, nơi nắng xuyên qua lá rơi xuống mặt đất tạo thành những mảng sáng lung linh, làm nổi bật từng vạt rễ xanh như sóng.
Gia đình ông Khiêm đang sở hữu cánh đồng rễ rộng 3 ha ở vị trí đẹp nhất vì nằm ngay chân núi, len lỏi dưới những tán thông.
Từ năm 2013 đến nay, mỗi khi rễ vàng óng đều có nhiều du khách đến thăm và chụp ảnh. Ông Khiêm chia sẻ: “Ban đầu tôi không thu phí, nhưng dần lượng khách đông lên, rác vứt bừa bãi, một số cây bị giẫm gãy. Vậy là phải thu phí để có kinh phí trồng mới và dọn dẹp, giữ cảnh đẹp cho mọi người”.
Mỗi năm, cây rễ cho thu hoạch một lần. Người dân cắt rễ như cắt lúa, bó thành gánh rồi gánh về phơi. Khi khô, lá được đập bỏ, chỉ giữ thân cây làm chổi, thứ vật dụng giản dị nhưng gắn với đời sống bao thế hệ.
Bãi rễ, nơi màu xanh và ánh nắng hòa thành cơ hội trải nghiệm cho du khách.
Sắc xanh của rễ, những tán thông cao, lớp đất mịn và hương gió tự nhiên tạo nên một trải nghiệm sinh thái nguyên vẹn. Người dân trồng rễ không chỉ nuôi sống gia đình, mà còn tạo nên tiềm năng du lịch sinh thái: du khách tới tham quan, chụp ảnh, trải nghiệm lao động nông nghiệp, kết nối với thiên nhiên.
Những lối đi nhỏ, điểm dừng chân dưới tán thông, vài biển chỉ dẫn, câu chuyện được kể trọn vẹn… đang biến Côn Sơn thành điểm đến vừa đẹp, vừa giàu ý nghĩa văn hóa – thiên nhiên – nông nghiệp.
Cánh đồng rễ Côn Sơn không chỉ nuôi sống người dân, mà còn đánh thức tiềm năng du lịch sinh thái.
Chiều xuống, nắng cuối ngày nghiêng qua từng cây thông, rải xuống những luống rễ như dải lụa mềm. Tiếng thông xào xạc, tiếng bước chân du khách, tiếng người nông dân gọi nhau tạo nên bản giao hưởng bình dị nhưng sống động.
Mỗi mùa thu sang, bãi rễ lại mở ra một miền xanh dịu dàng: không chỉ là cây rễ của nông dân, mà là trải nghiệm, là cảm xúc, là cơ hội để phát triển bền vững một vùng quê giàu tiềm năng du lịch sinh thái.
Nguồn: baohaiphong.vn
